26. Câu chuyện thứ 26 ÔNG SAM-MU-EN Sách Samuen 1 chương 1,3,4

03/05/2012 23:02

Bà An-na không có con. Tâm hồn buồn sầu, bà cầu nguyện với Thiên Chúa và khóc nức nở: "Lạy Thiên Chúa các đạo binh, nếu Ngài đoái nhìn đến nỗi khổ cực của nữ tỳ Ngài đây, nếu Ngài nhớ đến con và không quên nữ tỳ Ngài, nếu Ngài cho nữ tỳ Ngài một đứa con trai, thì con sẽ dâng nó cho Thiên Chúa, và dao cạo sẽ không đụng tới đầu nó."

Vì bà cứ cầu nguyện lâu trước nhan Thiên Chúa, nên ông Ê-li để ý đến miệng bà. Bà An-na thầm thĩ cầu nguyện trong lòng: chỉ có môi bà mấp máy, không ai nghe thấy tiếng bà. Ông Ê-li nghĩ rằng bà say rượu. Ông Ê-li bảo bà: "Bà còn say đến bao giờ? Hãy về lo dã rượu đi! " Bà An-na trả lời rằng: "Không, thưa ngài, tôi chỉ là một người đàn bà tâm hồn đau khổ. Tôi đã không uống rượu và đồ uống có men, tôi chỉ thổ lộ tâm can trước nhan Thiên Chúa." Ông Ê-li trả lời rằng: "Bà hãy đi về bình an. Xin Thiên Chúa của Ít-ra-en ban cho bà điều bà đã xin Người! "

Sáng hôm sau, bà dậy sớm và sụp lạy trước nhan Thiên Chúa, rồi trở về nhà. Thiên Chúa đã nhớ đến bà và cho bà An-na thụ thai, sinh con trai và đặt tên cho nó là Sa-mu-en, vì bà nói: "Tôi đã xin Thiên Chúa được nó."

 

Cậu bé Sa-mu-en phụng sự Thiên Chúa và được thầy Ê-li trông nom. Một ngày kia, ông Ê-li đang ngủ, mắt ông đã bắt đầu mờ, ông không còn thấy nữa. Sa-mu-en đang ngủ trong đền thờ Thiên Chúa, nơi có đặt Hòm Bia Thiên Chúa. Thiên Chúa gọi Sa-mu-en trong đêm. Cậu thưa: "Dạ, con đây!" Rồi chạy lại với ông Ê-li và thưa: "Dạ, con đây, thầy gọi con." Ông bảo: "Thầy không gọi con đâu. Con về ngủ đi." Cậu bèn đi ngủ. Thiên Chúa lại gọi Sa-mu-en lần nữa. Sa-mu-en dậy, đến với ông Ê-li và thưa: "Dạ, con đây, thầy gọi con." Ông bảo: "Thầy không gọi con đâu, con ạ. Con về ngủ đi." Bấy giờ Sa-mu-en chưa biết Thiên Chúa, và lời Thiên Chúa chưa được mặc khải cho cậu. Thiên Chúa lại gọi Sa-mu-en lần thứ ba. Cậu dậy, đến với ông Ê-li và thưa: "Dạ, con đây, thầy gọi con." Bấy giờ ông Ê-li hiểu là Thiên Chúa gọi cậu bé vì cậu còn nhỏ. Ông Ê-li nói với Sa-mu-en: "Con về ngủ đi, và hễ có ai gọi con thì con thưa: "Lạy Thiên Chúa, xin Ngài phán, vì tôi tớ Ngài đang lắng nghe." Sa-mu-en về ngủ ở chỗ của mình.

Thiên Chúa gọi như những lần trước: "Sa-mu-en! Sa-mu-en!" Sa-mu-en thưa: "Xin Ngài phán, vì tôi tớ Ngài đang lắng nghe." Thiên Chúa phán với Sa-mu-en: "Này Ta sắp làm một điều tại Ít-ra-en mà bất cứ ai nghe nói cũng phải ù cả hai tai. Ta sẽ thực hiện mọi điều Ta đã phán về nhà Ê-li, từ đầu đến cuối. Ta vĩnh viễn kết án nhà nó vì nó biết các con nó nguyền rủa Thiên Chúa mà đã không sửa dạy chúng."

Sa-mu-en ngủ cho đến sáng, rồi mở các cửa của Nhà Thiên Chúa. Sa-mu-en sợ không dám kể lại thị kiến cho ông Ê-li. Ông Ê-li gọi Sa-mu-en và nói: "Sa-mu-en, con ơi! " Cậu thưa: "Dạ, con đây! " Ông nói: "Người đã phán với con điều gì? Thầy xin con đừng giấu thầy." Sa-mu-en kể lại cho ông mọi điều, không giấu ông điều nào. Ông nói: "Người là Thiên Chúa. Xin Người cứ làm điều Người cho là tốt lành."

Sa-mu-en lớn lên. Thiên Chúa ở với ông và Người không để cho một lời nào của Người ra vô hiệu. Toàn thể Ít-ra-en biết ông Sa-mu-en được Thiên Chúa tín nhiệm cho làm ngôn sứ của Người.