NHỮNG HÌNH ẢNH.

31/03/2012 09:10

 

 Một cha sở thấy trong họ đạo có một người rất chăm chỉ đi nhà thờ, nhưng bỗng thấy vắng hẳn. Cha sở tới thăm gặp ông đang ngồi cạnh lò sưởi. Không nói chi, cha lẳng lặng gắp ra một cục than hồng để trên tảng đá. Hồi lâu than tàn dần.

- Thưa cha, cha không phải nói lời nào hết, ngày mai con sẽ đi lễ như mọi khi. Than hồng một mình sẽ tàn lụi dần, cùng chung với các than trong lò, nó sẽ sáng hồng và nóng mãi.

 Nếu ta hỏi chiếc lá cây: “Một mình nó đầy đủ không ?”. Nó sẽ trả lời: “Không, đời sống của tôi ở cạnh cây cơ”. Nếu ta hỏi cành cây sẽ được trả lời: “Sức sống của tôi ở rễ cây”. Nếu ta hỏi rễ cây thì câu trả lời là “Không”, sức sống của tôi ở trong thân cây, lá cây, nếu ngắt các bạn tôi đi, tôi sẽ chết”.

 Một vị tù trưởng muốn thuyết phục các bộ lạc đoàn kết lại để chống xâm lăng, đã cầm một mũi tên bẻ gãy rồi ném vào lò lửa . Ông lại rút ra một nắm mũi tên khác và lần này ông không bẻ nổi. Thế là tất cả các bộ lạc đoàn kết lại với nhau. Câu chuyện này giống như truyện bó đũa Việt Nam.

 Một cuộc cãi lộn giữa các chi thể trong con người. Đôi tay, cái miệng, hàm răng... đều bất mãn cả. Tại sao dạ dày không làm việc gì mà lại được hưởng. Chúng quyết định làm reo để cho dạ dày thấy chúng là quan trọng. Ban đầu không có chi xảy ra, nhưng rồi dạ dày bắt đầu la lối. Mặc kệ cuộc đình công vẫn cứ tiến hành. Rồi toàn thân bải hoải, tay chân rã rượi. Lúc  ấy chúng mới thấy là không một chi thể nào trong cơ thể con người có thể sống riêng rẽ. Mọi chi thể đều liên đới với nhau làm việc. Chi thể nào cũng cần cả.

Marccus Aurelius một nhà tư tưởng ngoại giáo đã nói: “Chúng ta sinh ra để cộng tác với nhau, như tay như chân... nếu hành động trái nghịch nhau là trái với bản tính tự nhiên.

 Một khách bộ hành đi qua quãng đường hẹp có tảng đá lớn chặn không thể vượt qua. Ong ta ngồi buồn thất vọng. Hồi lâu cũng có người đi qua lối đó và cũng phải dừng lại. Tới đó mỗi người đều kêu trời khấn Phật giúp họ nhưng Trời Phật không trả lời hay sai thiên thần nào xuống lăn hòn đá đi. Có một người trong bọn họ la lên: “Nếu một mình không thể làm nổi, vậy chung sức lại, chúng ta lại chịu thua sao ?” Thế rồi họ cùng nhau sát vai vần tảng đá đi, con đường mở ra.

ST.PHƯƠNG VY